Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Truyen Kiem Dao Doc Ton - Chương 1110

Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn
Tác giả: Kiếm Du Thái Hư
Chương 1110 : Kiếm Vực đệ nhất đỉnh phong.(2)



Mình bận cập nhật truyện cho web chính quá nhiều nên nếu chưa post chương mới trên blog kịp, các bạn đến web chính xem đỡ dùm mình nhé. Thanks các bạn !


-----------------------------------------------------------------------------
- Phong!

Không gian vặp vẹo áp súc, cứng lại thành một mặt gương màu tím.

Phanh!

Hoàng Kim Sư Vương cường đại một cách cực đoan. Đồng dạng là ngũ giai linh thân thể, thế nhưng là linh thân thể của Diệp Trần rõ ràng yếu nhược hơn Hoàng Kim Sư Vương. Màu tím trên tấm gương bị nghiền nát thành trăm ngàn khối. Trên người Hoàng Kim Sư Vương chỉ để lại mấy trăm vết thương nhỏ, ngay cả máu cũng không kịp chảy ra thì vết thương đã tự khôi phục.

Há cái miệng to như chậu máu của mình ra, Hoàng Kim Sư Vương hướng về phía Diệp Trầ phun ra một chùm ánh sáng màu vàng chói mắt.

- Quá mạnh mẽ!

Gặp được Huyết Ma Vương trung giai dị loại bình thường thì Diệp Trần còn có thể chiến đầu một trận. Thế nhưng gặp phải Hoàng Kim Sư Vương, Diệp Trần không cho rằng mình có thể là đối thủ của nó. Thiên Hạt Kiếm mãnh liệt chém xuống một chém, kiếm kính vô cùng cô đọng, đồng thời mang theo chấn động tử vong đáng sợ, trảm kích lên trên chùm ánh sáng màu vàng.

Lập tức, một đoàn quang mang kim sắc chướng mắt bộc phát bao trùm cả một phiến thiên địa. Diệp Trần bị thổi bay ra ngoài, há mồm phun ra rất nhiều máu tươi.

- Chạy!

Mượn sóng xung kích, Diệp Trần nhanh chóng bỏ chạy. Kiếm vực cũng được phóng ra, tốc độ của Diệp Trần lại nhanh hơn vài phần.

Qua mấy lần lập lòe, Diệp Trần đã biến mất ở cuối chân trời, mà Hoàng Kim Sư Vương bị sóng xung kích ngăn trở trong giây lát, không thể nào đuổi theo được.

Cách đó vài dặm, tốc độ của Diệp Trần bắt đầu chậm lại.

- Thực lực của ta đã đến một cực hạn mới. Trừ phi áo nghĩa có điểm đột phá, nếu không thì không thể nào tăng trưởng thực lực trên phạm vi rộng được. Sau khi rời khỏi Huyết Quang Hải, có thể bắt đầu tìm hiểu sinh mệnh chi đạo.

Sinh mệnh chi đạo so với tử vong chi đạo càng khó hiểu hơn. Tuyệt đại bộ phận cường giả Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong đều tìm hiểu tử vong chi đạo trước, sau đó mới tìm hiểu sinh mệnh chi đạo. Dù sao thì trước tiên gia tăng thực lực vẫn quan trọng hơn.

Phi hành không ngừng nghỉ, Diệp Trần cũng đã đi đến lối ra Huyết Quang Hải.

Quay đầu liếc nhìn về phía sau, Diệp Trần cười khổi.

- Lần này vì Huyết Tinh Hoa mà đến đây. Không thể tưởng được ma xui quỷ khiến thế nào mà hủy diệt kiếm ý lại đột phá lên lục giai, khu trừ được hoạt tính của tinh thần hỏa đọc. Mặc dù không có tìm được Huyết Tinh Hoa nhưng lại có thể đoạt được một khối Huyết Ma Tinh trung giai, giúp cho linh thân thể tăng lên ngũ giai. Thế sự khó lường, ai cũng không biết được tương lai rồi sẽ phát sinh ra chuyện gì?

Cùng Diệp Trần đi ra ngoài còn có một Vương giả Sinh Tử Cảnh khác.

Bất quá Vương giả Sinh Tử Cảnh này trông rất chật vật, thân thể gầy như que củi, khí tức vô cùng suy yếu. Hiển nhiên vị Vương giả Sinh Tử Cảnh này đã bị trọng thương. Bất tử chi thân cũng rất khó có thể khôi phục được.

- Thật là tà môn.

Thấy Diệp Trần chỉ là một Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong nhưng lại có thể bình yên rời khỏi Huyết Quang Hải. Vị Vương giả Sinh Tử Cảnh này khác nhiên vô cùng.

Rời khỏi Huyết Quang Hải, Diệp Trần hóa thành một đạo kiếm quang bay tới Trường Thiên phái...

...

- Nhanh! Nhanh đến Trường Thiên phái. Nghe nói Trường Thiên phái có một vị Vương giả phong đế thủ hộ, cho nên mấy trăm năm qua không bị diệt. Không biết có phải là sự thật không?

Cách Trường Thiên phái khoảng chừng trên trăm vạn dặm, trong hư không Đồng Kiếm Vương do dự.

- Ta chỉ là đi gặp mặt cùng chứng nhận xem tiềm lực của tiểu tử này. Cũng không phải là đến tìm phiền phức. Có lẽ sẽ không gặp phải chuyện gì.

Trong lòng Đồng Kiếm Vương thầm nghĩ.

Đang muốn tiếp tục phi hành, linh hồn lực của Đồng Kiếm Vương bỗng nhiên cảm ứng được có một bóng người. Mà phương hướng phi hành của bóng người này cùng là Trường Thiên phái.

- Là hắn!

Trên mặt lộ ra sự vui mừng khó tả, đối với Đồng Kiếm Vương mà nói, có thể không đến Trường Thiên phái là tốt nhất.

Thân hình quay lại, Đồng Kiếm Vương phi độn mấy lần, duỗi tay vung lên. Không gian bình chướng nứt vỡ, thân hình hóa thành kiếm quang biến mất không thấy đâu.

Cách đó không xa, một đạo nhân ảnh chính diện bay tới.

- Tiền bối! Có việc cần giúp?

Thân hình Diệp Trần dừng lại, ánh mắt không ngừng đánh giá Đồng Kiếm Vương.

- Ngươi là Diệp Trần?

Đồng Kiếm Vương cũng đang đánh giá Diệp Trần.

- Nếu như tiền bối không có nhận lầm người thì đúng là tại hạ.

Diệp Trần gật đầu.

- Nghe nói ngươi có một thanh cực phẩm bảo kiếm, không có thể lấy ra cho ta nhìn từ xa hay không.

Đồng Kiếm Vương đi thẳng vào vấn đề, hắn cũng không có vòng vo.

Con mắt níu lại, Diệp Trần nói:

- Tiền bối vì bảo kiếm của Diệp Trần mà đến?

- Không tệ!

- Cái này thì khiến tiền bối phải thất bọng. Diệp Trần không thể lấy bảo kiếm ra.

Kiếm khí của Đồng Kiếm Vương, đặc biệt cường đại. Thậm chí so với người đeo mặt nạ còn cường đại hơn vài lần. Diệp Trần tuyệt đối không thể nào là đối thủ của hắn. Đối phương muốn đoạt Thiên Hạt Kiếm của hắn, như thế nào cũng không thể để cho hắn đạt được ý nguyện. Diệp Trần đã chuẩn bị mở ra Nguyên Hoàng ảnh tưởng.

Tin tưởng rằng với thực lực của Nguyên Hoàng ảnh tưởng, đối phó với Đồng Kiếm Vương có lẽ không cần tốn bao nhiêu chân nguyên.

- Ngươi nói không muốn cho ta xem cũng không phải là ta không có cách nào để xem. Ngươi cho rằng với thực lực của ta lại có thể để cho ngươi rời đi sao?

Đồng Kiếm Vương khẽ lắc đầu, nói tiếp:

- Vậy đi! Nếu như ta áp chế tu vi bằng với tu vi của ngươi. Chỉ cần ngươi có thể tiếp được ba kiếm của ta, ta sẽ lập tức quay đầu rời đi. Còn nếu như ngươi không tiếp được thì ta muốn mượn bảo kiếm của ngươi ba tháng.

Ân!

Lời nói của Đồng Kiếm Vương khiến cho Diệp Trần hơi kinh ngạc.

Hắn còn tưởng rằng đối phương đến là để đoạt kiếm. Không thể tưởng được, đối phương chỉ vì mượn kiếm mà đến. Tuy rằng chưa thể tin tưởng được nhưng theo như Diệp Trần thấy thì việc này có chút đáng tin cậy. Với thực lực của đối phương không cần phải lừa gạt bản thân hắn. Nếu như muốn đoạt kiếm thì có thể cường đoạt, không cần phải nói nhiều như vậy.

- Thật có lỗi, vãn bối cũng không thể nào tiếp nổi ba chiêu của tiền bối.

Áp chế tu vi cũng chỉ là áp chế số lượng chân nguyên mà thôi. Còn về chất lượng vẫn tinh thuần hơn Diệp Trần rất nhiều. Diệp Trần có được hủy diệt kiếm ý nên không sợ điểm này. Bất quá Vương giả Sinh Tử Cảnh lợi hại, áo nghĩa võ hoạc của họ đều rất cường đại. Ví dụ nhu người đeo mặt nạ, lôi hỏa áo nghĩa võ học của hắn cường đại đến đáng sợ. Tin rằng Đồng Kiếm Vương cũng không yếu hơn chút nào.

- Ha ha! Tâm tư của ngươi ngược lại rất kín đáo.

Đồng Kiếm Vương vừa nói vừa cười:

- Ba kiếm này của ta chỉ là kiếm chiêu bình thường. Nếu như ngươi cảm thấy không công bình thì có thể đưa ra chủ ý!

- Tiền bối nói thật chứ?

Điều này lại càng khiến cho Diệp Trần kinh ngạc.

- Đúng vậy!

- Tốt! Vậy vãn bối tiếp ba chiêu của tiền bối!

Diệp Trần đáp ứng.

- Quả nhiên là có can đảm. Hi vọng rằng thực lực của ngươi cũng cường đại như sự can đảm của ngươi.

Vừa nói xong, ánh măt của Đồng Kiếm Vương liền trở nên lợi hại, thân thể hắn có thể coi như là một thanh tuyệt thế bảo kiếm.
-----------------------------------------------------
nguồn tổng hợp sưu tầm từ internet và webtruyen.com

Đọc tiếp:  Chương 1111 : Kiếm Vực đệ nhất đỉnh phong.(3)
Đọc lại : Chương 1109 : Kiếm Vực đệ nhất đỉnh phong.(1)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 

Blogger news

Blogroll

About